Thứ Bảy Tuần Thánh
Sự thinh lặng thánh
Anh chị em thân mến, Trong dịp Tam Nhật Vượt Qua thiêng liêng này của Giáo Hội, chúng ta cảm nhận được biết bao cung bậc tâm hồn: từ sự thổn thức đau đớn nơi chân thập giá vào thứ Sáu Tuần Thánh, tới niềm hân hoan vui mừng trong lễ phục sinh. Thế nhưng, nằm giữa hai trạng thái ấy là một ngày rất đặc biệt: Thứ Bảy Tuần Thánh. Đây là khoảng thời gian yên lặng sâu lắng đến tận đáy con tim. Một sự im lặng đặc biệt, một sự thinh lặng thánh, đầy sâu sắc và ý nghĩa. Ngày hôm nay là ngày của sự dịu dàng thinh lặng. Chúng ta không cử hành Thánh lễ, bàn thờ được dọn trống. Mọi âm thanh huyên náo của đời sống phụng vụ đều lặng yên, nhường chỗ cho sự suy tư thâm sâu và lắng nghe tiếng gọi dịu dàng của Thiên Chúa trong linh hồn mỗi người. Thứ Bảy Tuần Thánh mời gọi từng người chúng ta đi sâu vào sự tĩnh lặng thiêng thánh ấy, để chiêm nghiệm mầu nhiệm lớn lao của ơn cứu độ: Đức Kitô chịu đóng đinh, chết và an nghỉ trong mồ. Có lẽ trong thâm tâm, ai trong chúng ta cũng tự hỏi: Tại sao là sự thinh lặng? Tại sao Chúa lại im lìm trong nấm mồ như thế? Anh chị em thân mến, Giáo Hội hướng lòng chúng ta về chính trái tim của Đức Giêsu, Đấng đã đến giải thoát ta khỏi tội lỗi, giờ đây nằm trong mộ đá, như muốn nối kết chúng ta trong sự đồng cảm sâu sắc nhất với tình yêu hy sinh của Ngài. Đúng vậy, sự im lặng hôm nay không phải là trống rỗng hay tuyệt vọng; mà là sự im lặng của một con tim kiên nhẫn, bình an và đầy niềm hy vọng vào quyền năng cứu độ của Thiên Chúa. Trong truyền thống chiêm niệm Công giáo, thinh lặng là nơi chúng ta gặp gỡ Chúa chân thật nhất, sâu xa nhất. Thứ Bảy Tuần Thánh chính là một khoảng lặng vô cùng quý báu để từng người chúng ta hướng về nội tâm và lắng nghe những thì thầm yêu thương của Chúa trong lòng mình: “Ta đã yêu thương con, và dẫu trong cái chết này, Tình yêu ấy mãnh liệt hơn bất cứ điều gì khác”. Chính nơi đây, trong sự thinh lặng thánh thiện này, chúng ta cảm nghiệm nhiều hơn bao giờ hết tình yêu bao dung, dịu dàng và trao hiến vô điều kiện của Đức Giêsu. Hơn nữa, sự thinh lặng của hôm nay chính là mảnh đất lành cho niềm hy vọng mọc lên. Đức Kitô chịu treo trên thập giá, đã chết và được đặt trong mồ đá, nhưng chúng ta biết rằng đây không phải là tận cùng. Chúng ta tin tưởng và hy vọng chắc chắn rằng Chúa sẽ sống lại, sẽ chiến thắng tội lỗi và cái chết. Đó là điều chúng ta chờ đợi, đó là hy vọng kiên vững mà Chúa trao tặng mỗi kitô hữu trong sự tĩnh lặng bình an này. Trong thế giới hôm nay đầy ồn ào và hối hả, ngày hôm nay nhắc chúng ta hãy bước lui một chút, tìm cho mình những giây phút im lặng bình dị mà sâu sắc để gần gũi hơn với Chúa. Hãy nuôi dưỡng đời sống nội tâm cầu nguyện, chiêm niệm để chúng ta có thể gặp gỡ Chúa cách riêng tư và trọn vẹn nhất. Chính lúc chúng ta bình yên trước sự hiện diện của Ngài, lòng ta mới thật sự mở rộng để được đầy tràn an ủi, cảm thông và những lời khích lệ dịu dàng, để trái tim chúng ta tràn đầy niềm tin tưởng, hy vọng vào Tình Yêu bất diệt của Thiên Chúa. Anh chị em thương mến, hôm nay, Thứ Bảy Tuần Thánh, chúng ta được đặc biệt mời gọi bước vào một sự thinh lặng thánh, một sự yên lặng nội tâm. Chúng ta được mời gọi dừng lại, suy ngẫm, và tạ ơn Tình Yêu của Đấng là đường, là sự thật và là sự sống ngay cả khi Ngài chìm sâu trong im lặng. Đừng bao giờ ngần ngại việc bước vào sự thinh lặng Đức Kitô, bởi chính khi ở đó, chúng ta cảm nhận được lời yêu thương và hơi ấm dịu dàng nhất của Chúa, đem lại bình an và niềm hy vọng trong từng giây phút cuộc sống của mình. Chúc anh chị em tìm thấy trong ngày thinh lặng thánh thiện này một sức mạnh nội tâm mới, một niềm tin cậy trọn vẹn và một niềm hy vọng không hề tàn úa vào Đấng đã yêu thương chúng ta cho đến cùng!Nguyện xin Chúa Kitô chịu chết và Phục sinh luôn hiện diện trong linh hồn và cuộc đời chúng ta hôm nay và mãi mãi. Amen.

