Tôi Có Được Tha Thứ Không?

“Tôi có được tha thứ không?” – câu hỏi nhỏ nhẹ đó vẫn thầm thì cháy bỏng trong sâu thẳm tâm hồn biết bao con người. Đã bao lần chúng ta dằn vặt tự vấn với nỗi ân hận và mặc cảm đè nặng, tin rằng tội lỗi của riêng mình dường như vượt quá bến bờ thương xót. Câu chuyện người phụ nữ Samaria trong Tin Mừng Gioan (Ga 4,1-42) chính là câu trả lời dịu dàng nhất, sâu sắc nhất Chúa Giêsu dành cho mỗi chúng ta ngày hôm nay. Ngược dòng thời gian đến vùng đất Samaria, người phụ nữ cô độc này đã quen sống cuộc đời ẩn khuất trong bóng tối của những lỗi lầm. Chị chọn giờ nóng nực nhất trưa hè để ra khỏi nhà – bởi lẽ giờ đó ít ai bén mảng tới giếng nước để nhìn ngắm chị bằng ánh mắt khinh miệt. Từ tận đáy lòng, chị biết cuộc sống của mình không xứng đáng. Những người chung quanh đã bỏ rơi chị; và chính chị cũng bỏ rơi, không tha thứ cho bản thân từ lâu lắm rồi. Ấy thế mà, chính ở giếng nước ấy, giữa cái nóng gay gắt và nỗi mặc cảm khô héo tâm hồn, Chúa Giêsu chủ động lên tiếng xin người phụ nữ ấy nước uống. Một người Do Thái trò chuyện với người Samaria, một Rabbi đạo đức ngồi lại cùng chị – điều này thật bất ngờ! Nhưng lần đầu tiên sau bao năm tháng, chị cảm nhận một ánh nhìn không khinh dễ, không xét đoán; Chúa nhìn chị bằng đôi mắt đầy yêu thương, thấu suốt.

“Ngươi đã có năm đời chồng, và người hiện đang sống với ngươi không phải là chồng ngươi.” (Ga 4,17-18)

Chị giật mình sửng sốt, trước mặt Chúa chẳng có gì có thể che giấu. Nhưng kỳ diệu thay, chị khám phá ra rằng Chúa biết hết mọi điều, nhưng Người vẫn yêu thương và muốn ban cho chị một món quà giá trị vô cùng – nước hằng sống – ơn thứ tha và đời sống mới trong Đấng Messia. Lần đầu tiên, chị cảm thấy có một người thực sự hiểu thấu nỗi đau sâu kín và trao cho chị hy vọng về một ngày mai khác biệt. Từ mặc cảm tội lỗi kéo dài, lòng chị chợt được thức tỉnh, con tim chai cứng bỗng dưng rộng mở, tràn ngập niềm vui trọn vẹn thứ tha. Chị bỏ vội chiếc vò lại bên giếng, vui mừng chạy nhanh về ngôi làng người ta từng xa lánh chị. Đôi chân bước mau, miệng chị nói không ngớt, niềm vui ấy như dòng suối hằng sống tuôn tràn trong tâm hồn chị, khó lòng kìm giữ lại được:

“Đến mà xem: Có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Phải chăng ông ấy là Đấng Kitô?” (Ga 4,29)

Không còn sợ hãi, không còn xấu hổ, người phụ nữ một thời lặng lẽ khép kín trở thành chứng nhân nhiệt thành, hăng hái loan báo tin vui: Chị đã được tha thứ rồi, đã được yêu thương! Qua chị, cả ngôi làng đã đến gặp Chúa Giêsu, nhiều người được biến đổi và tin nhận Người. Câu chuyện ấy không chỉ dành riêng cho người phụ nữ Samaria. Đó là tiếng nói dịu dàng Chúa Giêsu dành cho mỗi người chúng ta, những tâm hồn đôi khi cũng đè nặng bởi mặc cảm tội lỗi. Hãy nhìn lại trái tim mình ngay lúc này, hãy mạnh dạn đặt câu hỏi: “Liệu tôi có được tha thứ không?” Và chính Đức Kitô là câu trả lời chắc chắn và rõ ràng nhất: Có! Có! Ngài luôn sẵn sàng tha thứ vô điều kiện, đổi mới cuộc đời ta như Ngài đã đổi mới cuộc đời người phụ nữ Samaria năm xưa.
Hôm nay, Chúa vẫn đợi ta bên giếng nước của lòng thương xót, xin hãy đến nhận nước hằng sống từ chính trái tim Ngài. Đến Gặp Ngài Bây Giờ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *